Thơ » Trung Quốc » Nguyên » Vương Uẩn
Đăng bởi tôn tiền tử vào 07/11/2018 09:18
南宮玉堂春晝晴,
瑣窗霧垂幽思清。
先生胸次幾丘壑,
淡墨落紙詩無聲。
白雲滅沒春山碧,
萬水淋漓元氣濕。
風煙自昔鹿門深,
似愛厖公不浪出。
襄陽雲臥思怡悅,
不為濃纖更巧拙。
虛堂生白定何如,
玉氣柱空虹貫月。
Nam Cung ngọc đường xuân trú tình,
Toả song vụ thuỳ u tứ thanh.
Tiên sinh hung thứ kỷ khâu hác,
Đạm mặc lạc chỉ thi vô thanh.
Bạch vân diệt một xuân sơn bích,
Vạn thuỷ lâm ly nguyên khí thấp.
Phong yên tự tích Lộc Môn thâm,
Tự ái Bàng công bất lãng xuất.
Tương Dương vân ngoạ tứ di duyệt,
Bất vị nùng tiêm canh xảo chuyết.
Hư đường sinh bạch định hà như?
Ngọc khí trụ không hồng quán nguyệt.
Ngày xuân tạnh nhà ngọc của Nam Cung
Mù phủ song tứ thêm thanh u
Bụng tiên sinh chứa bao là gò suối
Mực nhạt vương giấy thành thơ không lời
Mây trắng lãng đãng núi xuân xanh
Nguyên khí ẩm tranh như có nước đọng
Gió khói núi Lộc Môn từ xưa sâu thẳm
Tựa như ưa Bàng công không bay đi
Nằm trong mây ở Tương Dương lòng vui thú
Không theo khuôn phép nào mà thay đổi khéo vụng
Nhà trống trải sinh trắng, định sao đây?
Cầu vồng bằng khí ngọc dâng tận trăng.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 07/11/2018 09:18
Ngày xuân tạnh Nam Cung nhà ngọc
Mù buông song man mác thanh u
Bụng tiên sinh chứa suối gò
Mực nhạt vương giấy thành thơ không lời
Mây lãng đãng xuân tươi núi biếc
Nguyên khí giầu đọng nước trong tranh
Lộc Môn sơn gió khói quanh
Tựa như quyến luyến riêng dành Bàng công
Mây Tương Dương nằm lòng thoải mái
Vụng khéo tuỳ khuôn sáo ngoài vòng
Tự nhiên sinh trắng nhà không
Cột dựng khí ngọc cầu vồng vươn trăng