Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi hongha83 vào 19/01/2017 20:32, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 vào 19/01/2017 20:32

Một mắt thong manh
tai bên lành bên điếc

Nghe một bên
thấy một bên
giương vây cuộn khúc
hai hàm răng nhọn hoắt
cắn thân mình
nhai nuốt
hung hăng

Không biết ai tạc rồng
tạc rồi chôn vào đất

Đất lặng yên

Bức thư đá
ghìm lời phán xét
đã trồi lên


Ông Trạng nguyên đầu tiên của Việt Nam (Lê Văn Thịnh) bị buộc tội hoá hổ để vồ nhà vua trên hồ Tây. Ông bị đi đày. Chết ở đâu không rõ. Bên lăng của ông ở núi Thiên Thai (Bắc Ninh) mươi năm trước trồi lên một con rồng đá, hình dáng như trong bài thơ. Con rồng lạ ấy phải chăng là lời bình luận triều đình của người xưa.

1-10-2005

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]