Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 16/01/2016 06:57, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Vũ Mạnh Quang vào 26/11/2019 07:57, số lượt xem: 1045

Bàn tay chiến tranh
Dùng một viên đạn khắc vào trán anh vết sẹo
Lúc ấy đỏ tươi giờ như lá héo
Đạn tránh anh hay số phận mỉm cười
Đồng đội đùa vui suýt trúng vòng mười

Anh trở về nhà sau bao năm xa vắng
Chim vẫn hót trong vườn cây đầy nắng
Con Nu quên chủ sủa oang oang
Anh ùa vào ôm chầm lấy những người thân
Cha anh muốn xoá vết thương kia bằng nước mắt
Nhưng ông hiểu cái sẹo ấy đâu có vẽ bằng màu nước
Mẹ anh kêu lên
Ôi con tôi tác phẩm của chúng mình!

Vợ anh cũng lao vào như cơn lốc
Chị chợt hiểu tim mình đã hơn một lần bị đối phương bắn sượt
Con anh đi học về nhìn cha ngạc nhiên
Anh ôm chặt nó vào lòng âu yếm
Nó hỏi nhiều rồi như đã hiểu:
Lớn lên con sẽ trả thù cho cha!
Anh dạy con lòng nhân nghĩa vị tha:
Hoà bình mới là chân lý sống!
Nó gật đầu rồi hôn lên vết sẹo của cha mình bằng đôi môi bé bỏng
Bất giác anh chợt nhớ đến những đồng đội đã đi xa
Có nhiều người vẫn chưa được làm cha