Thơ thành viên » Vũ Đình Phương » Trang thơ cá nhân » Ngả nghiêng sáu tám
người đi đất níu chân người
trời không níu kéo, chỉ hơi giận hờn
trượng phu một túi kinh luân*
nỗi lòng đô thị vui buồn là đây
thường sanh liễu yếu hao gầy
rồi đêm vắng vẻ lại đày đoạ đêm
thành tâm tỉ tỉ lời êm
cứng chân tại hạ, đá mềm có khi
số đành mòn mỏi sinh ly
mai kia tử biệt nhu mỳ khóc thương
từ âm phủ đến địa đường
máu đào một giọt tỏ tường trước sau
quyết kiên vun vén âu sầu
cô đơn đột nhập phong lâu vũ đài
từ từ dung giản ương tai
nỗi lòng đô thị: bóng ai hồng quần?
VĐP. 2016.
* Ý thơ Nguyễn Công Trứ