Em ra trường đã được hai năm
Chiếc bảng đen với em đã trở nên quen thuộc
Khi soạn bài em nghĩ xong các bước
Sẽ trình bày trên nền bảng mênh mông.
Những đường kẻ mờ và những ô vuông
Để em ước lượng vẽ hình theo toạ độ
Bảng sáng tối chỗ nào em biết rõ
Em luôn mong mỗi bài giảng có tâm hồn.
Học trò của em mỗi ngày một lớn khôn
Em góp phần vun chăm qua nỗi niềm yêu thương
Qua gương mặt bảng
Trong sáng tầm nhìn
Mỗi ngày mỗi tháng
Để kiến thức của mỗi bài giảng
Cứ thế nhân lên
Nhân lên
Mãi không ngừng...
Không thể quên câu chuyện về chiếc bảng đen
Gửi gấm tấm lòng của một cô giáo trẻ
Đã lâu rồi tôi vẫn nhớ
Về một người đồng nghiệp ở miền Tây.
Tây Bắc, 1975