Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Võ Quảng » Anh đom đóm (1970)
Đăng bởi karizebato vào 29/08/2009 20:27
Mặt trời gác núi
Bóng tối lan dần
Anh Đóm chuyên cần
Lên đèn đi gác...
Theo làn gió mát
Anh đi rất êm
Đi suốt một đêm
Lo cho người ngủ
Bờ tre rèm rủ
Yên giấc Cò Con
Một đàn chim non
Trong cây ngủ ngáy
Ao không động đậy
Lau lách ngủ yên
Một chú Chim Khuyên
Nằm mê ú ớ
Tiếng chị Cò Bợ:
- “Ru hỡi ru hời!
Hỡi bé tôi ơi
Ngủ cho ngon giấc!
Chém cha lũ giặc
Phá giấc trẻ thơ!
Giết Tằm nhả tơ
Giết Ong làm mật!”
Ngoài sông thím Vạc
Lặng lẽ mò tôm
Bên cạnh sao Hôm
Long lanh đáy nước
Từng bước, từng buớc
Vung ngọn đèn lồng
Anh Đóm quay vòng
Như sao bừng nở
Như sao rực rỡ
Rụng ở vườn cam
Rụng dọc bờ xoan
Vườn cau, vườn chuối
Gà đâu túi bụi
Gáy sáng đằng đông
Tắt ngọn đèn lồng
Đóm lui về nghỉ
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Thái Thanh Tâm ngày 30/08/2009 00:43
Có 2 người thích
Thơ là...
Thơ từ tim óc chắt ra
Tạo thành điểm tựa cho ta dựa vào
Khi cay đắng, lúc ngọt ngào
Thơ là người bạn tâm giao của mình
T T T
Gửi bởi HA VUONG ngày 14/11/2012 21:45
Có 1 người thích
Thụ Thi
Sớm vào Thi Viện cầu thơ hay
Tối đến thưởng thi sống qua ngày
Hảo mộng lung lay cùng kẻ sĩ
Nuôi dưỡng hồn tôi, dạ ngất ngây