Trăng lên đầu ngõ, sáng muôn nơi,
Em ngồi đan áo, dạ bồi hồi.
Anh đi bộ đội, xa xôi quá,
Hai tháng nữa thôi, sẽ về rồi!
Nhớ ngày anh đi, trời mưa rơi,
Em nắm tay anh, chẳng muốn rời.
Em chờ anh nhé, người thương mến,
Ngày đoàn tụ ấy, chẳng xa xôi.
Gửi tặng Ngọc Nhi.