Khoảnh khắc thật ngắn ngủi
Em ngồi đó im lặng
Câm lặng hệt tuyết băng giá
Khoảng cách tưởng với tay chạm được
Qua tầng cửa kính trong suốt mơ hồ
Qua bức tường ký ức gai nhọn ứa máu

Ảo ảnh những giấc mơ trắng
Em ngồi đó ru cùng gió:
“Mọi sự thay đổi điên cuồng...”
Xao động niềm thổn thức sâu kín
Môi run run, bật khóc tức tưởi
Bên kia vườn măng cụt trái mùa
Buông hồi chuông chùa ma quái