Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trần Đình Túc
Đăng bởi tôn tiền tử vào 02/02/2020 00:52, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 03/05/2024 23:50
奇爾石奇爾石黑,
黑純黑兮白純白。
天龍金水值雙行,
原是澤山通一脈。
撞撼風濤永不磨,
往來舟楫宜相隔。
千秋眼界最分明,
喚起人間正胸膈。
Kỳ nhĩ thạch kỳ nhĩ thạch hắc,
Hắc thuần hắc hề, bạch thuần bạch.
Thiên long kim thuỷ trị song hành,
Nguyên thị trạch sơn thông nhất mạch.
Chàng hám phong đào vĩnh bất ma,
Vãng lai chu tiếp nghi tương cách.
Thiên thu nhãn giới tối phân minh,
Hoán khởi nhân gian chính hung cách.
Lạ thay ngươi là đá lạ, ngươi là đá đen
Đen thì thuần đen, trắng thì thuần trắng
Rồng trời và nước kim đứng hai hàng
Vốn là đàm núi thông một mạch
Sóng gió gióng giã mãi chẳng mòn
Ghe thuyền qua lại cần tránh xa
Ngàn năm tầm mắt vẫn rõ ràng
Kêu gọi nhân gian từ trong bụng mình
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 02/02/2020 00:52
Đá trắng nằm kề cạnh đá đen
Mỗi bề thuần khiết giữ màu tên
Rồng trời nước bạc thông hai cõi
Đàm núi cây xanh suốt một miền
Sóng gió bình thường luôn dạt tới
Ghe thuyền thận trọng tránh sang bên
Ngàn năm vẫn rõ trong tầm mắt
Cổ võ nhân gian gắng sống hiền