Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trương Vĩnh Tuấn » Rừng, lính và thơ (1995)
Đăng bởi hongha83 vào 01/05/2019 15:58
Thế gian này chúng tôi không về nữa
Đợi làm chi còn khép hờ cánh cửa
Để làm chi chiếc võng bạt đã sờn
Treo làm gì cái tấm ảnh cỏn con
Chẳng còn xếp hàng mua mớ rau tươi
Chẳng đợi phân nhà, lên lương, thăng chức
Không lo toan, không lần ấm ức
Khi nhắm mắt rồi là lúc thật thảnh thơi
Chúng tôi để lại cho mọi người
Mẹ cha vợ con đất trời cây cỏ
Để lại nỗi đau, niềm vui nho nhỏ
Trao bạn đồng hành gánh nặng oằn vai
Thắp nén nhang, khói bay lên trời
Có đặt vòng hoa nắng mưa dầu dãi
Thế gian này chúng tôi không trở lại
Nhưng một lần đã có mặt chúng tôi