Chưa có đánh giá nào
1 người thích
Đăng ngày 09/03/2018 18:20, đã sửa 6 lần, lần cuối bởi Trương Nhật Anh Thụy vào 18/09/2018 15:22, số lượt xem: 482

Dăm góc đường vàng vòi vọt hiu hắt
Lăn bước tàn vội đưa tiễn hồn xuân
Nhớ nắng ngồi, gió đứng ước phồn xuân
Xuân đến - về, chân tình hoài in vết

Nơi con thuyền đau đáu chờ xuân dệt
Bện yêu thương mùa giăng lối bình yên
Về cập bến màu kỷ niệm vương vãi
Mãi trong tim dù đêm đông sẽ dài

Và bụi mờ thời gian sẽ nguôi ngoai
Tắt nắng đi, tắt nụ cười kinh hãi
Ngày xuân thì đã nghe dợn xuân tái
Hắt hiu buồn chẳng thiết vấn trông ai

Mai sẽ tàn ta còn chẳng nguôi ngoai
Mai này đây, em - anh còn ở lại
Với bạn bè, anh em cùng trông đoái
Hoài gọi nhau về đôi khắc tương lai

Bước đường về nhìn ta sau bao kiếp
Ánh đèn vàng vẫn vàng vọt mùa xuân
Sau nghìn đêm khuất lấp chút trầm luân
Ta nhận ra đời vẫn vàng muôn thuở
Dĩ vãng buồn vì ta hoài mong nhớ
Muốn một lần quay cuộn cassette xưa
Để thăm lại tiếng cười dẫu nắng mưa
Cho tất cả - đời ta - khắc giao thừa!
...
Ô ta hay, nghìn đêm vẫn ở lại
Mai này đây ta vẫn nhớ nhau hoài
Bằng tình thân, và cả bằng kỷ niệm
Nghìn đêm kia, ô chẳng há gì đâu!

Không chỉ là lời nói
Tiếng xuân về, lòng ta nở trên môi

Vài phút ngẫu hứng của một người yêu, người anh, người bạn và người con mới lớn dưới ánh sáng hiu hắt của dăm ngọn đèn đường vàng vọt...
(22.02.2018)