Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Thi Hoàng » Nhịp sóng (1976)
Gió đan thưa trên những lá cành
những mảng nắng long lanh rập rờn như cánh bướm
mùa xuân ôm lấy chiếc neo tầu ướt đầm nước mặn
dòng sông quen như đã khác hôm qua
những bước sóng đi vang vọng ngoài xa
xanh hoà nhập vào nhau trời với nước một đinh ninh hứa hẹn
Dẫu vẫn chỉ là bờ và bến
Mà xôn xao không dứt tiếng chân trời
Tôi đi trong lòng thành phố Cảng của tôi
Sông Tam bạc, bên vai tiếng búa dội vào tôi sự sống
mặt trời tròn dầy trong mỗi giọt mồ hôi
hơn một lời ca hơn một sự yêu đời
những khuân mặt chín hồng như lửa mới
kỷ niệm cũ cất vào trong xó tối
mùa xuân đây rồi, những con đường hương sắc nở bừng ra.
Em lẳn thăn như chẽn lúa tháng ba
chẽn lúc đòng đòng đi qua mảng tường vàng phố xá
Dòng nước hẹp trong sông đang trở thành biển cả
Mùa xuân này đang bắt đầu một mùa xuân lớn lao
nhớ chăng em vệt khói quầng thâm đêm phòng thủ hôm nào
nay nhìn khói yên lòng, khói trắng nõn như đọt mầm mới nhú
chiếc mỏ neo thôi ư? Còn bình minh nơi đầu tay em đó
đêm buông dài mi nước
lửa hàn lên!
Sức lớn mùa xuân ở trong móng trong nền
những ngọn núi hoá thân thành đất đở mặt bằng
tươi rói
kia chiếc lá đang nhìn ta sáng chói
gió dưới chân người quấn quýt, gió xe tơ
giữa trái tim và biển ở ngoài xa
mùa xuân nối liền nhau ta với biển có cùng chung nhịp đập
trong rộng lớn của công trường đất nước
thành phố với những lớp người nghe sức lực
trong mình như biển cả vào ca
Cuộc đời ta bận rộn vì ta
Ta háo hức với người phần công việc và phần hạnh phúc
Tà áo còn nồng khói những trận lửa bom khốc liệt
Đã qua những ngày gian nan gay cấn chưa từng
càng thương hơn những gì mình vẫn hằng thương
càng yêu hơn cái mảnh đất vẫn cùng mình hằng sống
ngực đầy ắp trời cao và gió lộng
thời gian rót tràn trên hai tay
dẫu phải vã mồ hôi gội nắng mưa với những
tháng năm này
dẫu còn nhiều kham khổ khó khăn, nhiều thử
thách mà lòng chưa biết được
“Nhưng lúc này hơn lúc nào hết
chúng ta nhìn về tương lai với lòng tin mãnh liệt
và nghị lực tràn đầy”