Lẽ ra em không nên, không nên
không nên từng có lúc quay đầu lại;
tôi không nên, không nên
từng có lúc ngẩng đầu lên.

như con chim sẻ tìm thức ăn,
vô ý để rơi một hạt xuống đỉnh đồi,
em đã trồng một cây liễu
trên đồng bằng cuộc đời tôi.
Hoặc cố ý,
hoặc vô tình,
tôi vẫn chưa nặn được
vầng trăng tròn nghe nói thuộc về tôi.

Khi ngã lòng, hoang mang,
tôi đã đốn cây liễu đó;
cành rơi xuống đất,
thảy mọc thành cây nhỏ.
Nhiều năm qua,
bất ngờ tôi biết được,
trong sâu kín trái tim tôi,
mọc một dải rừng âm trong lòng đất.

Sẽ đến lúc, lá thảy rồi sẽ rụng,
nhưng rễ vẫn luôn luôn thức tỉnh…


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)