Thơ » Ấn Độ » Tagore Rabindranath » Trăng non
On the seashore of endless worlds children meet.
The infinite sky is motionless overhead and the restless water is
boisterous. On the seashore of endless worlds the children meet
with shouts and dances.
They build their houses with sand, and they play with empty
shells. With withered leaves they weave their boats and
smilingly float them on the vast deep. Children have their play
on the seashore of worlds.
They know not how to swim, they know not how to cast nets.
Pearl-fishers dive for pearls, merchants sail in their ships,
while children gather pebbles and scatter them again. They seek
not for hidden treasures, they know not how to cast nets.
The sea surges up with laughter, and pale gleams the smile of the
sea-beach. Death-dealing waves sing meaningless ballads to the
children, even like a mother while rocking her baby's cradle.
The sea plays with children, and pale gleams the smile of the
sea-beach.
On the seashore of endless worlds children meet. Tempest roams
in the pathless sky, ships are wrecked in the trackless water,
death is abroad and children play. On the seashore of endless
worlds is the great meeting of children.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Mito ngày 29/06/2007 22:36
Bọn trẻ gặp nhau trên bến bờ những thế giới vô biên
Bầu trời mênh mông trên đầu các em không động đậy
Mà nước thì gào réo liên hồi
Bọn trẻ gặp nhau trên bến bờ những thế giới vô biên
Cười reo nhảy múa.
Các em xây những ngôi nhà bằng cát
Và chơi với những vỏ sò rỗng không.
Các em dùng là khô đan những chiếc thuyền
và vui cười thả chúng trên biển sâu vô tận.
Bọn trẻ đà chơi trên bờ những thế giới vô biên.
Các em không biết bơi,
cũng không biết làm thế nào bủa lưới, những người đi tìm ngọc
thì lặn xuống mò ngọc trai
Còn những người lái buôn
giong thuyền của họ.
Trong khi các em,
các em nhặt những viên đá cuội,
rồi lại ném đi.
Các em không đi tìm những kho vàng giấu kín,
các em không biết bủa lưới như thế nào.
Biển trào lên với những trận cười ròn rã
và soi những nụ cười trên bãi cát xanh xao.
Những con sông đi gieo mầm chết chóc
hát những bài ca vô nghĩa cho các em
Chẳng khác nào một người mẹ hát ru
Khi đưa đẩy chiếc nôi con nhỏ.
Biển đùa chơi với bọn trẻ con
và soi những nụ cười trên bãi cát xanh xao.
Bọn trẻ gặp nhau trên bến bờ những thế giới vô biên.
Giông tố gầm lên trên bầu trời không có một lối đi
Thuyền bè đắm trên nước không dấu vết
Cái chết ở ngoài kia
nhưng lũ trẻ vẫn đùa chơi.
Trên bến bờ những thế giới vô biên
là một hội lớn của bầy con trẻ.