Thơ » Ấn Độ » Tagore Rabindranath » Trăng non
Đăng bởi estrange vào 20/04/2008 12:53
I am small because I am a little child. I shall be big when I am as old as my father is.
My teacher will come and say, "It is late, bring your slate and your books."
I shall tell him, "Do you not know I am as big as father? And I must not have lessons any more."
My master will wonder and say, "He can leave his books if he likes, for he is grown up."
I shall dress myself and walk to the fair where the crowd is thick.
My uncle will come rushing up to me and say, "You will get lost, my boy; let me carry you."
I shall answer, "Can't you see, uncle, I am as big as father. I must go to the fair alone."
Uncle will say, "Yes, he can go wherever he likes, for he is grown up."
Mother will come from her bath when I am giving money to my nurse, for I shall know how to open the box with my key.
Mother will say, "What are you about, naughty child?"
I shall tell her, "Mother, don't you know, I am as big as father, and I must give silver to my nurse."
Mother will say to herself, "He can give money to whom he likes, for he is grown up."
In the holiday time in October father will come home and, thinking that I am still a baby, will bring for me from the town little shoes and small silken frocks.
I shall say, "Father, give them to my dâdâ [elder brother], for I am as big as you are."
Father will think and say, "He can buy his own clothes if he likes, for he is grown up."
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi estrange ngày 28/04/2008 22:02
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi estrange ngày 02/11/2008 00:52
Tôi bé nhỏ vì tôi còn bé. Tôi sẽ to lớn khi tôi nhiều tuổi như cha.
Thầy giáo sẽ đến và nói, “Muộn rồi, hãy mang theo sách và bảng của em.”
Tôi sẽ bảo thầy, “Thầy không biết là em đã lớn như cha sao? Em không cần học nữa.”
Thầy giáo sẽ ngẫm nghĩ và nói, “Em có thể để sách đấy nếu em muốn, vì em đã lớn rồi.”
Tôi sẽ mặc quần áo và đi đến hội chợ nơi có bao người tụ tập.
Chú tôi sẽ chạy đến bên tôi và nói, “Cháu sẽ lạc mất thôi, để chú cõng cháu nhé.”
Tôi sẽ trả lời, “Chú không thấy là cháu đã lớn như cha sao. Cháu có thể tới hội chợ một mình.”
Chú sẽ nói, “Phải, cháu có thể đi bất kỳ nơi nào cháu thích, vì cháu đã lớn rồi.”
Mẹ sẽ đến sau khi tắm xong, trong lúc tôi đang tặng tiền cho vú nuôi, bởi tôi sẽ biết cách mở hộp tiền bằng chìa khóa của mình.
Mẹ sẽ nói, “Con đang làm gì thế, đồ hư đốn?”
Tôi sẽ bảo mẹ, “Mẹ ơi, mẹ không biết sao, con đã lớn như cha, và con phải tặng tiền cho vú nuôi.”
Mẹ sẽ tự nói với mình, “Con có thể tặng tiền cho bất kỳ ai con muốn, vì con đã lớn rồi.”
Vào kỳ nghỉ tháng Mười, cha sẽ trở về nhà, vẫn nghĩ tôi con bé, cha sẽ mang cho tôi đôi giầu nhỏ và chiếc áo yếm bé bằng lụa.
Tôi sẽ nói, “Cha ơi, đưa những thứ này cho anh trai, vì con đã lớn như cha.”
Cha sẽ ngẫm nghĩ và nói, “Con có thể mua những quần áo con muốn, vì con đã lớn rồi.”