Đăng bởi Vanachi vào 06/03/2007 18:45
I boasted among men that I had known you. They see your pictures in all works of mine. They come and ask me, ‘Who is he?’ I know not how to answer them. I say, ‘Indeed, I cannot tell.’ They blame me and they go away in scorn. And you sit there smiling.
I put my tales of you into lasting songs. The secret gushes out from my heart. They come and ask me, ‘Tell me all your meanings.’ I know not how to answer them. I say, ‘Ah, who knows what they mean!’ They smile and go away in utter scorn. And you sit there smiling.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 05/03/2007 18:45
Tôi khoe khoang với họ là đã hiểu người. Họ nhìn thấy chân dung người trong mọi tác phẩm của tôi. Họ tới và hỏi: “Người ấy là ai?” Tôi không biết trả lời ra sao. Tôi nói: “Thực ra tôi không thể nói?” Họ chê bai rồi bỏ đi dáng vẻ khinh khi. Nhưng người cứ ngồi đó mỉm cười.
Tôi kể truyện người trong những bài ca bất tận. Bí mật từ tim tôi trào tuôn. Họ tới và hỏi: “Cho chúng tôi biết ý nghĩa những bài ca anh hát”. Tôi không biết trả lời họ ra sao. Tôi nói: “A! Ai mà biết nghĩa những bài ca ấy là gì!” Họ mỉm cười rồi bỏ đi dáng vẻ hoàn toàn khinh miệt. Nhưng người cứ ngồi đó mỉm cười.