Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Từ Nguyễn » Lục bát tình thường
Đăng bởi Nguyệt Thu vào 29/10/2014 17:19, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Nguyệt Thu vào 28/11/2020 18:37
Lạc đường? Ừ nhỉ, lạc đường
Họ đi lối ấy, mình thương lối này
Ơ kìa mây lại ngừng bay
Hay là mây cũng sợ say nẻo tình?
Đôi con mắt, mấy ngả nhìn
Đôi bàn chân cứ trùng trình, chẳng đi!
Giọt long lanh đọng cuối mi
Mưa hay là một chút gì thế em?
Con đường dạo ấy thân quen
Dòng sông, bóng nắng... lạc miền lãng quên