Thơ » Trung Quốc » Thanh » Tào Tuyết Cần » Hồng lâu mộng » Hồng lâu mộng thập tứ khúc
都道是金玉良姻,
俺只念木石前盟。
空對著、山中高士晶瑩雪;
終不忘、世外仙姝寂寞林。
嘆人間、美中不足今方信。
縱然是齊眉舉案,到底意難平!
Đô đạo thị kim ngọc lương nhân
Yêm chỉ niệm mộc thạch tiền minh
Không đối trước: sơn trung cao sĩ tinh oánh tuyết
Chung bất vong: thế ngoại tiên xu tịch mịch lâm
Thán nhân gian, mỹ trung bất túc kim phương tín
Túng nhiên thị tề mi cử án, đáo để ý nan bình.
Đều bảo rằng vàng ngọc duyên lành
Ta đây chỉ nhớ thề hẹn cây đá thuở trước
Vẫn còn thấy đó: người cao sĩ trong núi, tuyết sáng láng trong suốt
Những vẫn chẳng quên: nàng tiên đẹp đẽ ở ngoài cõi thế, cánh rừng tịch mịch
Than thở nhân gian: đến nay mới tin là trong vẻ đẹp không hề đủ
Mặc cho là án đặt ngang mày, đến nay ư vẫn chưa phẳng lặng.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 31/07/2005 23:16
Ai rằng vàng ngọc duyên ưa,
Ta quên cây, đá, thề xưa được nào
Trơ trơ rừng tuyết trên cao
Ngoài đời, rừng vắng khuây sao được nàng
Cuộc đời ngán nỗi tang thương
Đẹp không hoàn đẹp, lời càng đúng thay
Dù cho án đặt ngang mày
Cuối cùng vẫn thấy lòng này băn khoăn.