Thơ » Hungary » Tóth Árpád
Emlékszel még az augusztusi égbolt
Tüzeire? - a cirpelő mezőn
Álltunk, s szemednek mélyén elveszőn
Csillant egy csillagtestvér fény... be szép volt!
S úgy tetszett, hogy hozzánk hajol a félhold,
- Szelíd, ezüst kar - s átölelni jön,
Emelni lágyan, véle lengni fönn,
Hol égi súlyt az éther könnyedén hord...
S a sóhajunk, a fájó földi sóhaj
Szivünkből úgy szállt, mint finom homok
Szitál alá a tűnő ballonokról,
S ajkad lezártam egy oly hosszu csókkal,
Hogy addig mennybe értünk, s angyalok
Kacagtak ránk az égi balkonokról...
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 05/10/2023 09:16
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 05/10/2023 09:19
Em còn nhớ bầu trời xanh tháng tám
Trên cánh đồng côn trùng hát râm ran
Ở thẳm sâu trong ánh mắt của em
Sáng lấp lánh những vì sao kiều diễm
Trên bầu trời trăng lưỡi liềm cúi xuống
Dang cánh tay bằng bạc ôm chúng ta
Đưa lên cao bay bổng giữa bao la
Bay nhè nhẹ trên cánh tay thiên thể
Ta thở dài đau nỗi đau trần thế
Từ tim ta để lọt xuống trần gian
Như hạt cát kia lọt khỏi mắt sàng
Rơi xuống đất từ bầu trời lồng lộng
Ta lấy nụ hôn ghìm môi em mọng
Cho đến khi cùng bay đến Thiên đường
Từ ban công cửa sổ chốn thiên thương
Những nàng tiên nhìn ta cười ý nhị