우리는 협동조합 방앗간 뒷방에 모여
묵내기 화투를치고
내일은 장날,
장꾼들은 왁자지껄 주막집 뜰에서 눈을 턴다.
들과 산은 온통 새하얗구나,
눈은 펑펑 쏟아지는데
쌀값 비료값 얘기가 나오고
선생이 된 면장 딸 얘기가 나오고
서울로 식모살이 간 분이는 아기를 뱄다더라.
어떡할거나,
술에라도 취해 볼거나.
술집 색시 싸구려 분 냄새라도 맡아 불거나,
우리의 슬픔을 아는 것은 우리뿐,
올해에는 닭이라도 쳐 볼거나.
겨울밤은 길어 묵을 먹고,
술을 마시고 물세 시비를 하고
색시 젓갈 장단에 유행가를 부르고
이발소집 신랑을 다루러 보리밭을 질러 가면
세상은 온통 하얗구나.
눈이여 쌓여 지붕을 덮어 다오
우리를 파묻어 다오.
오종대 뒤에 치마를 둘러 쓰고 숨은 저 계집애들한테
연애 편지라도 띄워 볼거나.
우리의 괴로움을 아는 것은 우리뿐,
올해에는 돼지라도 먹여 볼거나.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 05/08/2008 03:56
Chúng ta chui vào gian phòng sau xưởng máy xay
Và chơi bài vì một bữa khao món Mắc
Trong phiên chợ ngày hôm sau
Trên sân quán rượu những gã lái buôn đứng rũ tuyết bám trên quần áo
Những cánh đồng và những quả đồi phía xa hiện lên màu trắng mới
Và tuyết rơi mỗi lúc một dày.
Người ta đang nói chuyện với nhau về giá lúa mì và phân bón
Về con gái vị quan toà địa phương làm nghề dạy học
Về cô gái có tên Puni lên Seoul làm người hầu giờ sắp sinh con
Ôi, chúng ta sẽ làm gì? đêm nay chúng ta có uống đến say?
Cô gái bán bar sặc mùi phấn rẻ tiền
Nhưng hình như chúng ta vẫn hếch mũi lên để ngửi?
Chúng ta là những kẻ duy nhất biết được nỗi buồn của mình
Liệu năm nay chúng ta có tăng được số gà nuôi trong trại?
Những đêm mùa đông tưởng kéo dài bất tận, chúng ta ăn món Mắc
Chúng ta nốc rượu, chúng ta tranh cãi nhau về nước tiêu dùng
Chúng ta hát theo nhịp phách gõ bằng chiếc đũa của cô gái bán bar
Khi lần mò đi qua cánh đồng hoang vắng
Đến hiệu cắt tóc gặp người đàn ông vừa cưới vợ
Chúng ta thấy thế giới chung quanh màu trắng ngập tràn
Tuyết vẫn rơi, vẫn rơi, ngập tới mái nhà
Chúng ta bị vùi sâu trong tuyết
Liệu chúng ta có gửi những lá thư tình cho các cô gái
Đang thu mình trong những chiếc váy đứng sau tháp còi tầm?
Chúng ta là những kẻ duy nhất biết được những bất trắc của mình
Và năm nay liệu chúng ta có thể nuôi được những con lợn béo?
On a Winter's Night
We're met in the backroom of the co-op mill
playing cards for a dish of muk;
tomorrow's market-day. Boisterous merchants
shake off the snow in the inn's front yard.
Fields and hills shine newly white, the falling snow
comes swirling thickly down.
People are talking about the price of rice and fertilizers,
and about the local magistrate's daughter, a teacher.
Hey, it seem's Puni, up in Seoul working as a maid,
is going to have a baby. Well, what shall we do?
Shall we get drunk? The bar-girl smells
of cheap powder, but still, shall we have a sniff?
We're the only ones who know our sorrows.
Shall we try raising fowls this year?
Winter nights are long, we eat muk,
down drinks, argue over the water rates,
sing to the bar-girl's chop-stick beat,
and as we cross the barley-field to give a hard time
to the newly-wed man at the barber's shop,
look at that : the world's all white. Come on snow, drift high,
high as the roof, bury us deep.
Shall we send a love-letter
to those girls behind the siren tower hiding
wrapped in their skirts? We're
the only ones who know our troubles.
Shall we try fattening pigs this year?