Е come potevamo noi cantare con il
piede straniero sopra il cuore, fra i
morti abbandonati nelle piazze sull'erba
dura di ghiaccio, al lamento d'agnello
dei fanciulli, all'urlo nero della madre
che andava incontro al figlio crocifisso
sul palo del telegrafo? Alle fronde dei
salici, per voto, anche le nostre cetre
erano appese, oscillavano lievi al triste
vento.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 24/07/2007 10:52
Chẳng lẽ ta có thể hát lên dưới gót dày
của ngoại bang, khi mà trên những quảng
trường mùa đông chất đầy xác chết
đã nhiều ngày, và con tim tan nát
vì không im tiếng khóc, tiếng nức nở của
những mẹ già có những đứa con trai bị treo
trên dây thép? Lúc này ta phải hát làm sao?
Trên những rặng liễu, giữa đồng hoang và
những cây đàn của ta nhẹ tênh, đung đưa
trong ngọn gió giá băng vô cùng buồn bã.