Có lẽ em không hiểu!
Khi gã điên trưởng thành,
Mắt nhắm và ngẩng mặt,
Kệ mưa rào trôi quanh...
Ta khuyên em đừng tới,
Va vấp lời cảm ơn
Cuốn vào trăm nông nổi,
Lúc rời nhau vô thường...
Không oán và không thán,
Êm như vết dầu loang...
Em, buốt đau là vậy,
Hắn như cơn mưa xoàng!