Nàng ơi xin hãy định thần
Dung nhan tôi dẫu đôi phần già nua
Nhớ rằng mình vẫn kém thua
Khi mình bằng tuổi bây giờ của tôi

Thời gian thường thích trêu đời
Càng khoe diễm lệ, càng nuôim giận hờn
Sắc mình ngày mỗi tàn hương
Trán nhăn mình sẽ chẳng hơn ta nào

Do đường chuyển vận trăng sao
Đời ta lặng lẽ trôi vào ngày đêm
Ngày xưa ta cũng như em
Ngày sau em sẽ sầu bằng như ta

Tuy nhiên ta có cả ba
Trên đời khả dĩ gọi là vinh quang
Nên ta chẳng sợ thời gian
Cõi đời phá hoại ngang tàng từ xưa

Sắc mình hiện lắm người ưa
Nhưng còn duyên nợ em hờ hững khinh
Sau đây còn mãi bên mình
Một khi sắc đẹp tan thành khói mây

Một mai có thể tỏ bày
Mắt em dìu dịu chứa đầy ái ân
Nghìn năm sau dưới cõi trần
Vẫn còn biết đến ta thầm yêu em

Văn ta hậu thế lưu truyền
Rồi sau thiên hạ một niềm nghe ta
Một khi ta đã nói ra
Thì em sẽ đẹp như là hiện nay

Em ơi nghĩ kỹ lời này
Nếu mình ghê sợ chẳng say tình già
Một khi kẻ ấy là ta
Thì thôi cũng đáng yêu qua một lần


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)