Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Phan Quế (I)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 13/01/2019 09:45
我在長安君故鄉,
聞君人作嫁衣裳。
家山雁奏雝鳴韻,
客地詩裁好合章。
敬仲已徵諧占鳳,
相如寧復鼓求凰。
桃花洞裏奇緣送,
辰遇知君有所將。
Ngã tại Trường An, quân cố hương,
Văn quân nhân tác giá y thường.
Gia sơn nhạn tấu ung minh vận,
Khách địa thi tài hảo hợp chương.
Kính Trọng dĩ trưng hài chiếm phụng,
Tương Như ninh phục cổ cầu hoàng.
Đào hoa động lý kỳ duyên tống,
Thời ngộ tri quân hữu sở tương.
Tôi ở Trường An, anh ở quê cũ
Nghe anh được người gả con gái cho
Ở núi quê, đôi nhạn cùng hót có vần có điệu thật vui vẻ
Nơi đất khách, tôi làm bài thơ chúc mừng sự kết hợp tốt đẹp
Kính Trọng đời Xuân Thu bói được quẻ Phụng Hoàng nên cưới được vợ hiền
Tương Như đời Hán chỉ lặng lẽ đáp lại bằng cách tấu bản Cầu hoàng mà Trác Văn Quân chịu theo làm vợ.
Duyên nợ lạ lùng đã đưa người vào động Đào hoa
Lúc này mới biết anh đã được như thế
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/01/2019 09:45
Tôi ở Trường An, anh cố hương
Nghe anh khăn túi có người đương
Non quê nhạn hót Ung minh vận
Đất khách thơ mừng Hảo hợp chương
Kính Trọng gieo nên quẻ bói phượng
Tương Như lặng gảy khúc cầu hoàng
Duyên kỳ đưa tới Đào hoa động
Anh được như ri, nay mới tường.