Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Phan Quế (I)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 13/01/2019 09:31
長安玩月綠楊堤,
夜靜燈明御馬嘶。
屏嶺高朝山起伏,
香江清繞水東西。
肇培王業人心仰,
縹緲春都客眼迷。
對景易令詩興動,
遊人得意健吟題。
Trường An ngoạn nguyệt lục dương đê,
Dạ tĩnh đăng minh ngự mã tê.
Bình lãnh cao triều sơn khởi phục,
Hương giang thanh nhiễu thuỷ đông tê.
Triệu bồi vương nghiệp nhân tâm ngưỡng,
Phiếu diểu Xuân đô khách nhãn mê.
Đối cảnh dị linh thi hứng động,
Du nhân đắc ý kiện ngâm đề.
Đứng trên bờ đê có trồng liễu xanh ở Trường An mà ngắm trăng.
Đêm vắng lặng, đèn sáng, ngựa vua cất tiếng hí
Núi Ngự Bình từ trên cao chầu về nơi vua đóng đô, núi non nơi ấy hòn thì cất đầu lên, hòn thì nép mình xuống;
Nước sông Hương trong trẻo, dòng sông lượn về đông, uốn sang tây
Khai sáng rồi bồi bổ cho nghiệp vương khiến lòng người ngưỡng mộ mà theo về.
Kinh đô Phú Xuân phảng phất như cõi tiên khiến khách nhìn đến mê mẩn.
Cảnh trí dễ gợi hứng thơ,
Người du ngoạn đắc ý, mạnh dạn ngâm thơ đề vịnh.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 13/01/2019 09:31
Trường An đê liễu ngắm trăng trong
Đêm lặng đèn soi ngựa ngự lồng
Bình lãnh chầu vua, non phủ phục
Hương giang uốn khúc, nước tây đông
Triệu bồi nghiệp đế lòng dân thuận
Xán lạn đô xuân mắt khách trông
Đối cảnh dễ sanh thơ hứng mới
Ngâm đề đắc ý có thi ông.