Năm trăm năm vừa kỳ sinh thánh,
Sông Hoàng Hà nhấp nhánh gương trong.
Triều Trần đang thủa hưng long,
Vua tôi các nước, mây rồng duyên ưa.
Giời sinh đức Thái sư giúp trị,
Giá nguyên thần lại vị ý thân.
Trong triều nẩy mực cầm cây,
Ngoài biên thiết việt mấy lần sửa sang.
Một sân rợp cành vàng lá ngọc,
Dòng kỳ lân, chỉ giốc liên sinh.
Một nhà trung đỉnh trâm anh,
Đông A sáng vẻ, bắc đình thêm xuân.
Tiên Bồng Đảo vui trần bay xuống.
Phật Quan Âm cũng giáng chân thân.
Mơ màng giấc quế đêm xuân,
Sao sa điềm ứng thánh thần thác sinh.
Hoa sau trước đôi cành chia nở,
Đoá hải đường hớn hở chiều xuân.
Dấu đài các, vẻ thanh tân,
Song song ngọc đúc, vàng cân khác thường.
Tư giời lại đoan trang minh mẫn.
Việc khuê môn giảng sẵn gia đình.
Nữ tài bằng bậc khoa danh,
Quyển vàng sách ngọc tập tành trong cung.
Buổi vương phụ bệ rồng vâng chiếu,
Lĩnh kiếm cờ tiến tiễn giặc Nguyên.
Trâm thoa đối với cung tên,
Giúp trong khổn nội chu tuyền đảm đang.
So nương tử nhà Đường thủa trước,
Hào hùng trong khuê các nhường ai?
Nền nhân cửa tướng khác vời,
Năm mây có chiếu trên giời truyền trao.
Đức thánh nữ tuyển vào cung cấm,
Quản lục cung đằm thắm thiên hương.
Giúp trong trị nước yên bang,
Chu mười tôi, có Ấp Khương mới vừa.
Đức nghĩa nữ duyên ưa quyền quý,
Tước Phu nhân Điện suý ngôi cao.
Bia non ghi tạc huân lao,
Rõ ràng chung đỉnh, giồi giào móc mưa.
Khôn đức đều vẹn bề trinh thục,
Giá đã đánh kim ốc nhường ai?
Phòng tiêu sớm đội ơn giời,
Trâm anh nếp cũ, lâu đài nền xưa.
Trên tử điện sớm trưa chầu chực,
Áo cẩm bào sực nức danh hương.
Thâm nghiêm lầu Hán, cung Đường,
Kìa triêu dương với phần hương khác nào.


Hai vị vương nữ là hai con gái của Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn.

Đây là một trong nhiều bài thơ trong tiểu thuyết Hưng Đạo Vương của Phan Kế Bính, in lần đầu năm 1912, nhiều khả năng do Phan Kế Bính tự sáng tác.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]