Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 26/09/2024 07:37, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Phước Lê vào 26/09/2024 07:37, số lượt xem: 89

Bánh tàu
Lăn
Rời xa những bóng người đứng trên ga
Khi trời buông xuống đỏ nhoè ly biệt
Tàu đi qua núi
Mây vờn sương lên nhả tấm màn hờ
Ngoài trời không tiếng mưa rơi
Chắc tiếng tàu hồi át cơn nức nở
Đi qua dốc núi cao rợp mắt
Đi qua hàng cây rậm dưới rừng sâu
Nhìn ngoảnh lại
Không thấy bóng người đâu
Chỉ lác đác muôn trùng thung ải

Đêm khuya nửa tỉnh nửa say
Giơ bàn tay nắm chặt
Mắt nhìn xa rớt khỏi thân tàu
Tàu qua phố cũ màn đêm vắng lặng
Lác đác thinh không lặng tiếng người
Phố đèn chớp nhoè mé cửa Đông
Gió hờ bay vút gõ cửa phòng
Gác nhà đóng khép dừng xao động
Lặng não nề nghe tiếng chi rơi

Chao
Lặng buồn
Trăng nhô hé sáng màn đêm vắng
Gió vập vờn xô nhẹ ánh trăng
Ánh sáng chiếu xuyên cửa sổ
Nhẹ xua đi vết bóng thầm
Chuyến nhà xa buổi đầu tiên đó
Vừa rộn vừa lo tiếng bồi hồi
Tàu đi một chiều không ngoảnh lại
Sáng rực vàng kim
Như thêu đất trời dẫn đường đi tới

(Đâu?
Tương lai!)