Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phạm Trường Giang
Đăng bởi Phạm Trường Giang vào 20/07/2021 21:05
Tàu yêu ơi, khi đã chở hết ân tình nặng trĩu
Nhưng chữa chìm mà lặng lẽ chạy qua
Từ đâu em chẳng cần biết anh hoang dại đêu tàn
Mơ
Mộng
Khát
Cháy
Như xăng và lửa loạn
Khi đã yêu sá chi em là Hằng Nga cao chót vót
Ngày nao,
Gặp cô em bé nhỏ mỹ miều kéo dài tơ nõn
Anh hẳn lọt vào mắt biển giai nhân
Một lần rồi lần nữa, trăng ơi!
Tàu em còn chở kẻ này vừa?
Hỏi để thấy anh giờ mông muội quá!
Một bướm lòng ngơ ngẩn đứng trông xa.