Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phạm Ngọc Thái » Rung động trái tim (2009)
Nửa đời tóc hoá thành đá cả
Rụng vãi thềm,đầy phủ quanh trăng...
Nhớ một thuở cùng bao trinh nữ
Mà nay gò mả ma rừng.
Tai nghe tóc ve bên bà gái goá
Nhặt câu thơ rơi...lệ lã chã mùa thu!
Có của nhà, vẫn còn ham tơ nhú
Ngồi chẳng yên hồn dạ cứ vi vu.
Trên kia nguyệt không quần như đã
Đêm thơm chùa, trắng dã tấm thân nga...
Trinh tiết thời nay em mở cửa,
Ngai vàng còn dưới cái em ta!