Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phạm Lưu Đạt » Thơ một mình (2010)
Đăng bởi hongha83 vào 24/09/2019 20:23
Nắng Sài Gòn, nắng cháy đốt da
Một thằng bé độ năm bảy tuổi
Bên góc đường mời khách tới lui
Không giày dép, chân em cháy bỏng
“Mua giùm con vé số chú ơi?”
Nắng Sài Gòn, nắng cháy đốt da
Một thằng bé độ năm bảy tuổi
Trong căn phòng máy lạnh ngược xuôi
Tay em cầm một ly kem lớn
“Ăn kem xong con muốn đi bơi”
Nắng Sài Gòn, nắng cháy đốt da
Một thành phố có hai ngôi thứ
Kẻ khốn cùng và kẻ giàu sang
Xin bà con rủ tấm lòng thương
“Người trong một nước phải thương nhau cùng”
Nắng Sài Gòn, nắng cháy đốt da