Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi tôn tiền tử vào 21/01/2015 12:58

Có một hơi thở nào giải thoát được cơn gió lốc
Ta là cơn gió lốc mù mịt thổi về trùng khơi truy hoan
Ta là con nước xoáy tròn cuốn trôi nòng nọc
Ta là khói cuộn con rắn khoanh tròn tơ tóc gái đêm
Ta là mưa rươi bay nhẹ về vùng nước lũ
Ở đầu sông lỗi hẹn hải hồ
Ta là sương mù phủ mộng tháng mười thiên đô
Đế châu đã mất
Đế châu đã mất
Con ngựa ô lồng lộn Mã Minh gãy đàn
Long Thọ thở dài nhật nguyệt lang thang
Ta là con chích choè ngủ say cành ổi trắng
Nắng rừng mai ai lượm hạt cho chim
Ta là tên rợ từ vùng Tân Cương trở về hiếp dâm buổi sáng
Kinh kệ động Đôn Hoàng xoắn ốc chôn vùi
Giác Ngộ vào quên lãng thâu đêm
Thu không, thu không!
Sa mạc Gobi hừng hực hai bàn tay trắng
Nhật nguyệt lang thang thiên di ngày tháng
Tân Cương! Tân Cương! Gái nào đang khóc
Khói cuộn Gobi chiều hoang trốn học
Ông già cô độc ngồi đọc Kim Cương
Con chích choè bay lạc mười phương trượng
Mộc lan mộc lan! Đen um rười rượi
Rỉ nước sầu riêng thơm phức tuổi thơ.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]