Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phạm Công Thiện » Trên tất cả đỉnh cao là lặng im (2009)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 21/01/2015 13:18
Đêm mưa nằm chiêm bao
Thấy em khóc nghẹn ngào
Bàng hoàng chợt tỉnh giấc
Rồi mơ thấy kiếp sau
Phố Đà Lạt mưa ngâu
Quì vàng nở rực màu
Dăm ba nàng thơ thẩn
Hường đỏ thắm anh đào
Em ngồi cạnh bờ ao
Thòng chân xuống trắng phau
Em liệng hòn cuội nhỏ
Nước động xoáy dạt dào
Gió xôn xao rú gào
Thổi hất tung khuy áo
Phơi núm vú đỏ au
Em thẹn thùng kêu đau
Rồi bật khóc cúi đầu
Chẳng thèm nói một câu
Bất thần anh tỉnh giấc
Nghe mưa rớt qua cầu
Một hôm nào mưa rào
Biển chiều mới gặp nhau
Chiều xa xưa hoang vắng
Càng nhìn nhau im lặng
Bên kia đồi không nắng
Tiếng dương cầm văng vẳng
Một người khóc trong mưa
Thôi chẳng còn nhau nữa
Dầu hẹn nhau lần lữa
Kiếp nào như đêm xưa…