Thơ » Hungary » Petőfi Sándor
Đăng bởi hongha83 vào 01/06/2012 14:31
Háború volt mindig éltem
Legszebb gondolatja,
Háború, hol vérét a szív
Szabadságért ontja!
Egy szentség van a világon,
Melyért fegyverünkkel
Sírunkat megásni méltó,
Melyért vérzenünk kell;
Ez a szentség a szabadság!
Őrültek valának
Mindazok, kik más egyébért
Éltet áldozának.
Békét, békét a világnak,
De ne zsarnokkénytől,
Békét csupán a szabadság
Fölszentelt kezéből.
Majd ha így lesz a világon
Általános béke,
Vessük akkor fegyverünket
Tenger fenekére.
De míg így nincs: addig fegyvert,
Fegyvert mindhalálig!
Tartson bár a háború az
Itélet napjáig!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Tôi hằng mơ cuộc chiến tranh ấy đến
Như niềm mơ thân nhất trong đời
Được xông vào trận đánh, máu tim tôi
Sẽ được chảy cho tự do trên trái đất
Một sự nghiệp thánh thần duy nhất
Vì tự do, người có thể hy sinh
Tuốt gươm ra giành cái chết cho mình
Phải đổ máu cho tự do được hưởng
Ôi Tự do, thiêng liêng lý tưởng
Những ai kia hoang phí cuộc đời
Thí thân mình cho lẽ khác mà chơi
Chết nhắm mắt, cũng đều điên dại
Hoà bình hãy đến cho nhân loại
Không tự tay lũ cường bạo đem cho
Ta chỉ muốn có hoà bình mang lại
Tự tay mình nắm lấy tự do
Và đến lúc có hoà bình như thế
Cho nhân dân các dân tộc trên đời
Thì ngày ấy mới là ngày có thể
Vứt súng gươm ta xuống bể khơi
Nhưng tới đó, phải đấu tranh liên tục
Giương súng gươm, không chút nao nung
Ngày kia đến, chiến tranh kết thúc
Cũng là ngày xử phạt cuối cùng