Thơ » Nga » Nikolai Rubtsov
Đăng bởi hongha83 vào 07/08/2014 18:40
С улыбкой на лице и со слезами
Осталась ты на пристани морской,
И снова шторм играет с парусами
И всей моей любовью и тоской!
Я уношусь куда-то в мироздание,
Я зарываюсь в бурю, как баклан
За вечный стон, за вечное рыдание
Я полюбил жестокий океан.
Я полюбил чужой полярный город
И вновь к нему из странствия вернусь
За то, что он испытывает холод,
За то, что он испытывает грусть.
За то, что он наполнен голосами,
За то, что там к печали и добру
С улыбкой на лице и со слезами
Ты с кораблем прощалась на ветру…
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 07/08/2014 18:40
Với nụ cười với lệ tuôn rơi
Em ở lại một mình trên bến cảng
Và sóng lại làm buồm căng gió
Và tình anh sầu nhớ dâng tràn
Anh lao mình vào mênh mông lòng biển
Anh chìm trong bão tố như chim
Anh đã chót yêu đại dương khắc nghiệt
Vì muôn đời tiếng khóc xuyên tim
Anh đã chót yêu đô thành nơi đỉnh cực
Dẫu của người dưng nhưng anh vẫn quay về
Vì nơi đấy phải chịu nhiều giá buốt
Nơi đấy buồn muôn kiếp đê mê
Vì nơi đấy rạo rực bao giọng nói
Nơi đấy sầu xen lẫn vào vui
Em giã biệt con tàu trong gió lộng
Với nụ cười với lệ tuôn rơi...
Gửi bởi hảo liễu ngày 28/04/2015 09:13
Em cười qua làn nước mắt,
Còn lại trên bến một mình,
Trên cột buồm dông lại nổi
Với nỗi buồn và tình anh!
Anh dấn thân vào biển rộng,
Vào bão, như cánh chim trời.
Anh yêu đại dương khắc nghiệt
Vì tiếng than suốt một đời.
Anh yêu thị thành xa lạ
Sau chuyến đi anh lại về,
Bởi nơi đó lạnh tái tê,
Bởi nơi đó buồn vô hạn.
Bởi nơi đó vang tiếng nói,
Nỗi buồn với bao tốt lành,
Em cười qua làn nước mắt,
Trong gió tiễn con tàu anh…