Thơ » Nga » Nikolai Gumilev
Đăng bởi Decembrina Nguyễn vào 31/08/2023 09:23
Однообразные мелькают
Все с той же болью дни мои,
Как будто розы опадают
И умирают соловьи.
Но и она печальна тоже,
Мне приказавшая любовь,
И под ее атласной кожей
Бежит отравленная кровь.
И если я живу на свете,
То лишь из-за одной мечты:
Мы оба, как слепые дети,
Пойдем на горные хребты,
Туда, где бродят только козы,
В мир самых белых облаков,
Искать увянувшие розы
И слушать мертвых соловьев.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Decembrina Nguyễn ngày 31/08/2023 09:23
Có 1 người thích
Đời ta đơn điệu sầu vô tận
Ngày lại ngày ôm nỗi đau trôi,
Như đoá hồng héo tàn ủ rũ
Và hoạ mi thì đã chết rồi.
Nhưng cả nàng cũng sầu bi lắm,
Tình yêu đang phân phó đời tôi.
Dưới lớp da mềm như nhung lụa
Dòng máu hoà chất độc sục sôi.
Và nếu tôi vẫn sống trên đời,
Tôi sống chỉ nhờ ước mơ thôi:
Như trẻ mù loà, đôi ta sẽ
Cùng leo lên đỉnh núi cao vời
Nơi chỉ những con dê leo tới,
Nơi những đám mây trắng phủ mờ,
Để tìm những đoá hồng tàn héo
Và nghe bầy chim chết hát ca.