Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Thanh Hiện » Cổ tích của đất (2014) » Chương một: Những câu chuyện không đầu không cuối
Đăng bởi nguyenthanhhien vào 23/05/2018 09:14
khi người làng tôi gọi tên một loài chim không hề thấy mặt
thì đấy cũng chỉ là một cách nhìn thế giới theo cách của mình
cũng như tôi
đôi khi tôi gọi tên em nhưng không hề nhìn thấy em
người làng tôi gọi tên con chim không hề thấy mặt là chim kéo chỉ
trong buổi tiệc đêm của muôn nghìn sinh vật trên mặt đất
có thể người ta nghe thấy sự lặng lẽ của một loài chim nào đó lúc ngày đã biết rõ về chúng
có thể người ta nghe thấy tiếng hót của một loài chim nào đó lúc ngày đã nghe thấy tiếng hót của chúng
trong muôn nghìn cung bậc của buổi tiệc đêm bỗng nổi lên thứ âm vang chẳng phải âm vang
chẳng hề biết đó là loài chim gì
nhưng khi đêm xuống nghe thứ âm vang tựa hồ cây kim khâu chạm vào vải
thứ âm vang chẳng phải âm vang
người làng tôi lại nói là tiếng kêu của chim kéo chỉ
cũng như tôi
khi chẳng hề nhìn thấy em tôi cũng gọi tên em
khi em lặng lẽ nhìn tôi qua muôn nghìn sự vật là những âm vang chẳng phải âm vang
nơi cánh cửa của thế giới sự vật đang mở ra
chỉ có bước nhảy của những tiếng động phát ra từ sự lặng lẽ của em