Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Thanh Hiện » Ngẫu nhiên (2015)
Đăng bởi nguyenthanhhien vào 24/05/2018 08:15
tôi chạm vào ký ức của đất. vang lên bao nhiêu hình thù. đam mê. và những ẩn ức luôn ẩn mình đằng sau những va chạm. đất. như nơi náu mình của thời khắc. mùa thu trôi đi giữa màu xám cây cỏ [một trong muôn nghìn hình dạng của nơi chốn] và sự luyến nhớ của những chiếc lá [thứ thời khắc tự thu nhỏ] là luôn diễn ra giữa lúc có sự chuyển đổi cung bậc của đất. tôi chạm vào sự ký thác của thời gian. em đi. những kỷ niệm trương nở theo mùa. tôi dấu trong tôi niềm âu yếm. chạy dài theo những con đường trên mặt đất là những nghĩ ngợi. niềm thao thức. cháy những tháng ngày mong mỏi. tôi chạm vào ký ức của đất. em có chờ tôi ở cuối những khoảnh khắc. cuối cùng.