Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Tự Quý
Đăng bởi Tuan Quynh vào 03/07/2008 17:33, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 03/07/2008 20:45
Thành cổ Sơn Tây một chiều tôi ghé lại,
U ẩn đi tìm...
Đôi mắt của người xưa...
Khói lửa binh đao đầy trong trận mạc,
Xuôi ngược lên non,
...lại xuống ngàn,
Mắt lệ lưng tròng tìm người lạc,
Người chết trôi sông,
...kẻ dọc đường,
Quảy gánh trên vai, địu trên lưng,
Một bên tay nải, một bên tình,
Bên thì đứa trẻ, bên sông núi,
Gánh cả tương lai, nặng trĩu lòng.
Núi Sài Sơn thuỷ đình soi bóng nước,
Nhật nguyệt kim kiều, nối những niềm tin,
Tây Phương đội nếp lên chùa lễ,
Gót sen nhẹ bước, mắt ai hiền?
Mắt ai soi sáng A...La Hán,
Có phải anh về trong đêm nay?
Khuyến thiện ác trừng... hồn tử sỹ,
Trống vọng oai linh,
Vọng khắp bốn phương trời,
Thành Tây mắt ngọc đùa mây trắng
Má đỏ hồng hoa... Bõ công chờ,
Nép xanh áo lính cùng nhau bước,
Rạng ngời hy vọng ở ngày mai.
Đứa trẻ ngày nay đã lục tuần,
Bảo ban con cháu chuyện Thành Tây
Ngày nay đã bắt đầu từ bao năm trước...
Sử tích này... Truyền lại đến ngàn sau.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi DANGNGOCYEN ngày 22/03/2009 01:14
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi DANGNGOCYEN ngày 22/03/2009 01:17
SƠN TÂY’s old wall
I visited Sơn Tây’s old wall one afternoon
I secretly went looking for
The eyes of ancient people
Lots of fire and swords in the battle
Going up the mountains,
………….then going down..
The eyes full of tears seeking the missing fellow citizens
The dead bodies floating on the river
………and along the sidewalks
A burden on the shoulders, on the back
One arm with the knapsack, and one with the beloved
One side with the children, and one with the country
Shoulder the future, a heavy burden of heart
Sai Sơn mountain, the water puppet theater figured in the water
The Sun and the Moon bridges joined the hopes
Carrying rice on head to Tây Phương pagoda
Soft steps of graceful heels, whose eyes were gentle?
Whose eyes lit the ARHAT ?
Was it you who came back tonight?
So as to encourage people to do good, to punish the ill-will…………..The ghosts of soldiers
The drum resounding impressively
Resounding throughout the four directions
Sơn Tây’s venus happy with the white clouds
The pink cheeks..deserved praised for long time waiting
Together stepped, close to soldiers in green costumes
Full of bright hopes in the future
The child is now in the age of sixty
Advising the young generation about Sơn Tây's wall
Today has been started for many years before
This historical history bequeathed forever
Translated by NGỌC YẾN