Thơ » Việt Nam » Trần » Nguyễn Phi Khanh
武林一帶碧迢迢,
王事寧辭跋涉遙。
山館宿晴煙樹合,
郡庭薄暖雪花消。
武夫感泣觀唐詔,
父老扶藜聽漢朝。
自愧微勞何補報,
願揚皇化憺天驕。
Vũ Lâm nhất đới bích thiều thiều,
Vương sự ninh từ bạt thiệp diêu (dao).
Sơn quán túc tình yên thụ hợp,
Quận đình bạc noãn tuyết hoa tiêu.
Vũ phu cảm khấp quan Đường chiếu,
Phụ lão phù lê thính Hán triều,
Tự quí vi lao hà bổ báo,
Nguyện dương hoàng hoá đảm thiên kiêu.
Vũ Lâm một dải, màu biếc dằng dặc,
Việc vua, đâu dám từ chối lặn lội xa xôi.
Quán trên núi sớm tạnh mưa, khói đọng lùm cây,
Sân nơi quân ấm áp, hoa tan giọt tuyết.
Kẻ vũ phu came động khóc, khi xem chiếu chỉ vua Đường,
Các phụ lão chống gậy lê ra nghe chính lệnh triều Hán
Tự thẹn chút đỉnh khó nhọc này, nào đã báo đáp được gì,
Nguyện nêu đức hoá của nhà vua, trấn áp giặc trời.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi PH@ ngày 24/09/2017 18:15
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 25/09/2017 22:56
Dằng dặc Vũ Lâm núi biếc ngời
Sao từ việc nước ngại xa xôi
Quán rừng sớm tạnh cây vương khói
Sân quận ấm hoa tuyết rã rồi
Đường chiếu vũ phu xem muốn khóc
Hán triều già lão nghe lòng vui
Chút công tự thẹn sao đền đáp
Dương đức đế vương trấn giặc trời.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 21/12/2018 20:48
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 16/06/2020 05:38
Dằng dặc Vũ Lâm dải biếc ngời,
Đâu từ việc nước lội xa xôi.
Quán rừng sớm tạnh cây mờ khói,
Sân quận ấm hoa tan tuyết rồi.
Đường chiếu vũ phu xem phải khóc,
Hán triều phụ lão nghe lòng tươi.
Chút công tự thẹn chưa đền đáp,
Đức hoá nguyện nêu trấn giặc trời.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 04/01/2021 15:22
Vũ Lâm dằng dặc biếc ngời,
Việc công lặn lội xa xôi đâu từ.
Quán rừng sớm tạnh cây mờ,
Sân châu ấm áp tan rồi tuyết hoa.
Quan xem Đường chiếu khóc oà,
Hán truyền phụ lão nghe qua lòng mừng.
Thẹn công báo đáp chưa từng,
Nguyện đem đức hoá trấn vùng giặc xâm.