Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Lãm Thắng » Gió xao xác khúc điêu linh trên ngàn
Đăng bởi Nguyễn Lãm Thắng vào 27/11/2016 07:29
Một dòng máu đục vừa sa
Chiều ơi! Đã mất quê nhà rồi ư?
Nhìn lên, mây khói nát nhừ
Ngó ngang mặt đất, bi chừ tan hoang
Hiên ngoài chó sủa oang oang
Đời nghiêng như chiếc lá vàng lập đông
Ngày quăng mấy nhịp lòng vòng
Trong câm lặng, có chất chồng âm thanh
Vô thường là cái mong manh
Ở trong nước mắt chảy quanh nỗi buồn
Đam mê là cái trần truồng
Của dòng suy nghĩ điên cuồng mà thôi!
Ta ngồi, thở đại một hơi.