Ngẫm mãi suy hoài cái chữ ôn
Nửa đêm thức giấc thấy bồn chồn
Trầm tâm chẳng nghĩ may ra ổn
Quẩn trí mơ hoài mất cả khôn
Trước chị lôm côm đành bỏ trốn
Gần ông lếu láo thấy tan hồn
Từ nay chẵng dám chơi vần ấy
Kẻo bị ăn đòn liệm xác chôn.
PL, 17/2/2018