Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn An Bình
Đăng bởi NGUYÊN AN BÌNH vào 06/11/2020 07:41
Em có về đón nắng bên sông
Ngày cuối năm nắng vàng tươi màu mật
Con chuồn ớt ngày xưa bay đâu mất
Để mình tôi giữa ngọn sóng mênh mông.
Thương cánh bèo ơn nghĩa một dòng sông
Bừng sắc tím trong một ngày đông muộn
Nhìn sợi khói bay nhà ai nghiêng tiếng võng
Lời ầu ơ làm con nước thêm buồn.
Em có về chở nắng qua sông
Ly rượu đắng bữa cơm chiều đạm bạc
Hoa khế rụng bên hiên nhà xao xác
Ô cửa đời mình ai len lén về ngang.
Mấy mươi năm sóng bủa mãi chỗ nằm
Mưa thối trời chỉ mong ngày hửng nắng
Đất lỡ bên nầy con đò đành thưa vắng
Biết ai còn khát vọng tuổi thanh xuân.
Em có về rót nắng sang sông
Tôi mắc cạn bài thơ tình thuở ấy
Mùa đi qua gió chập chờn hoang hoải
Cánh đồng khô cỏ cháy đến bây giờ.
Em ở đâu giữa nồi nhớ đôi bờ
Dấu thời gian hằn đau lên lồng ngực
Chiếc áo mỏng giấu tình nhau lưu lạc
Nắng qua sông chưa kịp ấm môi người.