Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 27/03/2023 19:01, số lượt xem: 131

Ngập trong ta chỉ nỗi cô đơn
Ngày lại ngày cứ kề bên vò xé
Dẫu biết thế… tủi mình… phận bé
Thoát làm sao số kiếp hẩm hiu này
Bất công thay đôi bàn tay mỏi mệt
Đấy hay đây bậc thềm bước một
Sờ soạng, lần mò,… cửa sắt lạnh lùng đây
Chiếc then cài hờ hững… đôi tay nắm
Mà lưỡng lự… mà nhói đau…
Khẽ rút thôi ta sẽ ở giữa đời
Ngược xuôi… ồn ào… rạo rực…
Chỉ thế thôi… thế thôi mà bất lực…
Đứng nghẹn lòng… đành cảm nhận xa xôi…
Ở ngoài kia tiếng còi xe inh ỏi
Tiếng phanh xe “két” khét cháy mặt đường
Để giật mình… đen kịt nỗi buồn
Ôi đôi mắt cửa sổ tâm hồn
Còn đâu nữa bốn mùa là đêm thẳm
Tăm tối, mênh mông, trống trải… ta ơi…
Ta lặng lẽ biết đời thay đổi
Bằng tất cả những gì còn lại
Này đôi bàn tay, này đôi bàn chân,…
Những khối hình vuông tròn rõ rệt
Lỏng rắn, mềm,… - những gì ta biết
Nóng, lạnh đây tê rát nơi ta…
Tiếng gió hờn đời buồn bã thoảng qua
Đôi tai sống với âm thanh cuộc sống
Tiếng chim reo ca, tiếng lá cội rụng về…
Tiếng giầy dép bộn bề gõ nhịp…
Tiếng lá cành luyện bí kíp màu xanh
Tiếng lanh chanh nói cười bao em nhỏ
Chơi đủ trò: đá bóng với nhảy dây,…
Ôi về đây, tất cả hãy về đây
Cho ta hưởng chút hương đời bé nhỏ
Sưởi ấm tâm hồn, sáng đôi mắt cô đơn…

11/2003