Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Vĩnh Tiến
Đăng bởi Thập Tứ Cách Cách vào 14/07/2009 22:42
Đâu đó trong căn phòng này
Trí tưởng tượng bay theo hình vòng cung
rồi đột ngột chui qua một lỗ thủng
Ý muốn đã rời khỏi ngôi nhà
Nhiều và mờ ảo trong mưa phùn của nó
Dáng vẻ rời rã, cam chịu
Thỉnh thoảng sa đà phía âm thanh xa xăm
Lỗ thủng bí ẩn kia
dập dồn hơi ẩm và ánh sáng
Cơn xúc động
còn xâm xấp trên khuôn mặt đồ vật
biết phải tràn đi đâu?
Tư duy bước chân lên núi
Chiếc gậy mang theo giờ cũng chẳng cần
Nó đang lựa tìm một điểm cất cánh chính xác
và tính một điểm rơi không còn hình ảnh nào
Ý muốn đã cày lên một con đường
Bùn và nước còn lấp lánh trên đó
Nỗi buồn lại tìm cách trôi ngược dòng sông
Hơi thở không theo một buồng phổi đẹp
Tất cả vẫn đang trong cuộc hành trình
Chìm khuất, hoặc bất ngờ mọc những đôi cánh trắng
Còn lại cơ thể
đâu đó trong căn phòng này
Không thể dàn xếp óc, lưỡi, mắt, tay...
và hợp âm từ các quy luật cũ kỹ.