Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Sĩ Đại
Đăng bởi hảo liễu vào 05/02/2015 17:50
Tưởng nhớ nhà thơ Bùi Việt Phong, chiến sĩ Quân Giải phóng, nguyên Phó tổng biên tập Báo Lao Động
Cởi áo lính, Phong về trường đại học
Người trai cày bát ngát cánh đồng mơ
Hai bốn tuổi bạn trở thành thi sĩ
Nhìn cuộc đời qua những lối cày thơ.
Này sóng biển Thái Bình lãng mạn
Giấu cánh buồm đỏ thắm phía hoàng hôn
Tuổi thơ ngước phía chân trời xanh thẳm
Mắt ai nhìn phía ấy với Phong trong...
Này trùng điệp Tây Nguyên ngày lửa đạn
Lẽ tử sinh trên nòng súng tròn xoay
Tình đồng đội và âm âm tiếng đất
Trong ngực Phong như tiếng hú đêm ngày!
Mẹ quê lúa, suốt đời như lúa
Bám đất đai bằng cả tĩnh mạch chùm
Mẹ quê đói, suốt đời vai áo vá
Phong ở đâu, áo mẹ cũng như buồm...
Quên sao được những ngày dài Hà Nội
Đứa nằm bàn, đứa vạ vật lang thang
Đâu cũng bạn, bạn đâu cũng không đồng dính túi
Câu thơ buồn soi mắt chén buồn suông...
Buồn đến độ tận cùng, Phong đột nhiên đứng dậy
Người lính trở về phải đứng thẳng như cây
Cây xếp lại thành rừng, xanh từng ô cuộc sống
Không để nước mắt buồn làm ướt những men say!
Hồn góp gió thổi đời lên Đổi mới
Tay thơ và tay báo lại xông pha
Quen sống chết bao lần trong lửa khói
Phong băng lên, quên cả nỗi đau nhà
Những chiến trường, thương trường không cướp được
Nhưng chiều nay bạo bệnh cướp Phong rồi!
Câu thơ bạn làm con tim giật thột
“Và rất nhiều cái tốt mãi qua đi”…