15.00
Đăng ngày 09/09/2014 15:12, số lượt xem: 800

Nghe tiếng gió từ trên tầng bốn
Gió thổi đi mùa hạ ồn ào
Thổi lan man nỗi buồn dĩ vãng,
Em nhớ anh mơ hồ
Nỗi nhớ rất xa xăm,
Nỗi nhớ không có đầu, có cuối,
Chỉ có ngày tháng ấy trở về rất vội,
Níu tiếng gió thầm thì buộc chặt vào anh,

Nhớ về nơi mình sống có rất nhiều hoa bằng lăng
Cánh rơi vỡ sau  cơn mưa chạm phố,
Bên kia là công viên với mắt nước hồ gợn sóng,
Với tiếng gió dịu dàng lay bờ lá đùa vui
Với bàn tay ấm chúng mình đã đi qua bao ngày tháng,
Biết đến những giận hờn vu vơ.

Nghe tiếng gió này em lại nhớ anh,
Những ngày mình lang thang thang trên phố
Những ngày nhặt tiếng lá rơi vỡ trong mưa
Trong quán cà phê mình ngồi nhâm nhi giọt đắng,
Quá khứ gõ lóc cóc vào con đường phía trước chúng ta

Em dặn lòng mình thôi nhớ về anh,
Để đêm dài bước vào giấc mơ trọn vẹn,