Thi Viện
×
Tên tác giả/dịch giả
Tên bài thơ @Tên tác giả
Nội dung bài thơ @Tên tác giả
Tên nhóm bài thơ @Tên tác giả
Tên chủ đề diễn đàn
Tìm với
G
o
o
g
l
e
Toggle navigation
Tác giả
Danh sách tác giả
Tác giả Việt Nam
Tác giả Trung Quốc
Tác giả Nga
Danh sách nước
Danh sách nhóm bài thơ
Thêm tác giả...
Thơ
Các chuyên mục
Tìm thơ...
Thơ Việt Nam
Cổ thi Việt Nam
Thơ Việt Nam hiện đại
Thơ Trung Quốc
Đường thi
Thơ Đường luật
Tống từ
Thêm bài thơ...
Tham gia
Diễn đàn
Các chủ đề mới
Các chủ đề có bài mới
Tìm bài viết...
Thơ thành viên
Danh sách nhóm
Danh sách thơ
Khác
Chính sách bảo mật thông tin
Thống kê
Danh sách thành viên
Từ điển Hán Việt trực tuyến
Đổi mã font tiếng Việt
Đăng nhập
×
Đăng nhập
Tên đăng nhập:
Mật khẩu:
Nhớ đăng nhập
Đăng nhập
Quên mật khẩu?
Những bài thơ ngắn
Thơ
»
Việt Nam
»
Hiện đại
»
Nguyễn Lãm Thắng
☆
☆
☆
☆
☆
1
4.00
175
bài thơ
Chia sẻ trên Facebook
Bình luận
Đọc nhiều nhất
-
Anh thích trà sữa
-
Nhảy dây
-
Sâu răng
-
Tiếng sấm sét
-
Khi niềm tin đã mất
Thích nhất
-
Vẽ trên võ não
-
Không một ánh đèn
-
Sao tôi là con người như thế?
Mới nhất
-
Bên bờ sông
-
Bi kịch
-
Người ta thích trời nắng
-
Anh ta châm điện
-
Hàng trăm năm trời
Tạo ngày 23/06/2009 08:28 bởi
Nguyễn Lãm Thắng
Amen
Anh đưa tay mò con ốc bươu trong hang
Ánh mắt
Anh phân biệt
Anh ta châm điện
Anh thích trà sữa
Áo mưa mỏng
Ao sen cuối mùa
Áo sờn đẫm mồ hôi
Ăn một miếng cơm
Ấy bỏ cả tiếng đồng hồ
Ấy chỉ thích trẻ con cười hồn nhiên với mình
Bão quật
Bầu trời không đáy
Bên bờ sông
Bên này và bên kia
Bên ngoài và bên trong
Bi kịch
Bò gặm cỏ xanh
Bóng đèn đường sáng trong đêm rồi tắt
Bông lúa nặng hạt
Bụi đỏ làm nhoè dần bóng chị trên ruộng nắng
Cái bóng nặng gấp mấy lần thân xác
Cái đầu với nhiều kiểu tóc
Cái gạt tàn thuốc là cái tiểu sành
Cái gì nghiêng?
Canh rau dền rỏ máu
Căn phòng trọ
Cắt từng phần thể xác
Cậu bé mua vé số
Câu nói của đứa bé mồ côi
Cây bàng trơ trụi
Cây thảo nhơn
Cha chết
Cha nằm viện
Cháo nhuyễn tâm linh
Cháy vào mắt xanh
Chăn nệm ấm áp
Chấm hết hoặc dừng tại đây
Chỉ trong đêm tối
Chiếc bỉm hút nước đái con trẻ
Chiếc lồng bàn
Chiều lệch mắt nâu
Chùm mây quằn quại
Chuyến xe băng đêm lạnh
Có khói bếp có bồ hóng
Con ạ!
Con chim sâu bé bỏng réo gọi bình minh
Con đang nhoẻn miệng cười
Con đường mòn bên mé đồi
Con gà gáy gọi sáng
Con tôi khóc vì cái đọt cây khế đã héo
Cơn gió xoáy
Cơn lũ đã qua
Cơn mưa khuya đen đủi
Dây bí
Dòng sông đục ngầu
Dòng sông kín sương chiều
Đài phát thanh vang ở các góc phố
Đất trời còn mưa gió nhiều
Đêm hút gió
Đêm qua mưa rào
Đôi tay choàng sóng biển
Đồng tiền còn sót lại trong túi
Đừng đem trái tim ra doạ những giọt máu
Đừng rơi vội hỡi chiếc lá
Đừng tự trách mình
Đường lên dốc núi
Em í a điệu luân vũ
Giã từ lỗ
Giấc mơ hoá điên bay lên nóc nhà rách
Giấc mơ về em điều khiển thân xác tôi
Giật một cú
Gió mùa đông bắc
Giọt sương sẽ tan dần trên cành
Hàng trăm năm trời
Hạt cỏ nâu
Hãy dưỡng rừng
Hiểu
Hoang hoang chiều
Hơi thở
Im lặng nghe thế giới động
Ít nhất có một lần
Khách hàng của nghề bán quan tài
Khi niềm tin đã mất
Khi thấy anh nhổ nước bọt
Khói bếp chui ra vách nứa
Không ai thèm nghe lời yêu thương và thù hận
Không một ánh đèn
Khuya đè lên thân xác tôi
Kỳ đài sừng sững
Lá rụng lấp con đường
Lạm dụng trò chơi ngôn ngữ
Lắng tiếng chuông
Lấy móng chân khèo móng tay
Lời dặn dò nuốt từng km
Lũ ve quần hội trên tán cây kêu từ sáng đến tối
Lửa trong nấm mộ
Mặt đất
Mấy câu thơ lép
Mẹ gà đã bị con người ăn cắp hết trứng
Miệng giếng cũ đã bịt kín
Miếng ngon
Móng vuốt tàn khốc
Một câu thơ ngắn
Một lần tôi nói yêu em
Mưa tạt vào giấc ngủ
1
Nắng đã chen trên lá rừng
Nắng đổ rát lưng tháp
Nắng sôi trên mặt đường
Nén nhang cháy
Ngày cũ giống ngày mới
Ngày ngắn đêm dài
Ngày xưa con người sợ cọp dữ ăn thịt
Ngậm lý thuyết cũ
Ngọn trăng lên
Ngôi mộ cũ
Ngôi mộ lặng thinh
Người phu oằn vai
Người ta dựng mái nhà mới hoành tráng cho tấm bia mòn hết chữ
Người ta thích trời nắng
Nhảy dây
Nhện ạ! Mi thật giỏi!
Những bàn tay
Những con kiến già khụ
Những cồn cào gió
Những dòng chữ tượng hình trên bia tiến sĩ
Những lẵng hoa rực rỡ
Những măng tre bụ bẩm
Những mùa gặt đã qua
Những ngọn lửa cọ mình
Những sợi tóc
Những tán lá trên đầu
Những tàu lá chuối
Những toà tháp nát dần theo tuế nguyệt
Những viên gạch móc từ ngôi nhà vừa đập xong
Rơm thành tro
Sa mạc trắng
Sao tôi là con người như thế?
Sâu răng
Sẽ không bao giờ thấy những giọt máu trong đêm tối mịt
Sông Hương đẹp và thơ
Sự cấm kỵ
Sự cô đơn là âm thanh rất xa
Sự hấp hối
Tấm gương soi mặt mình
Thành phố chen chúc
Thắp lên một nén nhang thơm
Thân cây chuối bị chặt một nửa đã khô những bẹ
Thời gian trong chảo dầu
Thơr trong mắt của anh đấy
Tiễn bạn lên ga Huế
1
Tiếng bước chân lê không hở mặt đất
Tiếng cười nuôi ai?
Tiếng khóc chào đời
Tiếng mưa đêm giã nát mái tranh
Tiếng sấm sét
Tóc đùa nên tóc rối
Tôi mở cửa chiếc tủ lạnh cũ
Tôi nói về cái chết
Tôi yêu sự lặng câm
Trái đất xoay
Trang báo quá tải
Trên con đường cũ
Trên hành trình làm người
Trên triền đê
Trong góc hồn tôi
Trong kẽ tường mục
Trước di sản
Từng giọt mồ hôi
Tượng câm lặng
Vẽ trên võ não
Xác chết một người đàn ông
Xem thư pháp
Xoá đi một tin nhắn và quên