Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi Nguyễn Lãm Thắng vào 26/11/2016 11:46, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Admin vào 26/11/2016 22:33

Chúng ta không nói gì về cuộc chia tay
sự tắt nghẽn mạch hôn
có thể nảy sinh bệnh trĩ tâm tưởng
chúng ta tạm dừng lại
dẫu biết sự dừng lại này thật tồi tệ
tình yêu của chúng ta
có quá nhiều tiếng quạ kêu trong cổ họng
chúng ta
đã tạo lập ngôi mộ khổng lồ
& tha những xác kiến về mai táng
những xác kiến
như những hạt bụi vô hình
đang tru tréo
gào thét
về một thế giới không có tiếng người
chúng ta đã từng hôn
chúng ta đã từng yêu
nhưng chúng ta chưa dám nhìn vào bia đá hẹn thề chín suối

nhưng
lại nhưng
nhưng chúng ta biết giọt máu mình đau khi lửa hôn bốc cháy
chúng ta đã nghe tiếng rên trượt trên nòng súng
thân xác là huyệt mộ chôn cất tình yêu
chúng ta đã ăn rất nhiều bóng tối
đã uống rất nhiều ánh sáng
đã thở ra nhiều tiếng sủa chó đêm
chúng ta
đã kinh hoàng khi nghe tiếng chuông rất chua của chùa của chúa
những tiếng chuông rỏ máu trong ta
chúng ta từng ước mơ nằm bên nhau nhấm nháp vị bình yên
liếm từng giọt mưa xuân phớt nhẹ
nhưng
có được đâu
con suối nát tươm
dòng sông bầm bã
tiếng chim ai uất bụi rừng
làm đôi mắt chúng ta hoen mờ tủi nhục
chúng ta đã chết.