Có một ngày em không yêu anh
Em đi thật xa
Và mặc chiếc áo
Anh chưa từng thấy bao giờ
Em mang cái cười
Bằng ánh sáng của cái hôn khác
Chia nỗi buồn
Trong màu mưa khác
Những buồn vui anh không có được bao giờ...

Có một ngày
Em đầy hạnh phúc
Ngày em không yêu anh
Ngày em rời mái nhà xưa cũ ấy
Và chiếc áo sờn vai ấy
Anh từng hôn lên nỗi khó nhọc hàng ngày
Em xoá mình đi
Bằng chiếc khăn màu thơm ngát.

Cái ngày đó
Anh sẽ bắt đầu
Với anh
Những bước chân ngày đón em
Anh – một chàng trai
Với màu tóc khác.

Riêng năm tháng cuộc đời
Thì vẫn như xưa...


12-1982

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Anh Bằng và nhạc sĩ Phú Quang phổ nhạc thành các bài hát cùng tên.

[Thông tin 3 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Lời phổ nhạc cho bài thơ của nhạc sĩ Phú Quang

Có một ngày

Có một ngày em không yêu anh
Em về từ nơi xa
Với chiếc áo
Anh chưa từng thấy
Có một ngày em cười
Bằng ánh sáng của nụ hôn khác
và nỗi buồn
của màu mưa khác
Những nỗi buồn vui anh không có bao giờ...

Ngày em không yêu anh
Em tràn ngập niềm vui
Rời xa căn nhà cũ
Chiếc áo sờn vai
Em đã thay bằng màu áo khác
Ngày ấy, anh bắt đầu
Bằng bước chân ngày quen em

Anh sẽ là một chàng trai
Với màu tóc khác

Riêng năm tháng cuộc đời
Anh vẫn như xưa...

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Có một ngày...khác...

Đó là một bài thơ sao???Thậm chí dịu dàng, du dương hơn một bài hát,sâu sắc,lắng đọng hơn một bức tranh. Phải chăng rồi sẽ có một ngày,ngày em yêu anh...

21.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Có một ngày...

Đang lục lọi tìm kiếm bài thơ yêu thích "Có một ngày" thì gặp một bài thơ mang âm hưởng na ná:
"Có thể một ngày chúng mình sẽ lại yêu
Nhưng không phải yêu nhau,
Mà là yêu người khác."
Tuy không thích những dòng đầu lắm nhưng mình lại thấy những đoạn tiếp theo có đoạn hay:
Có thể một ngày em mặc áo cô dâu
Anh chụp ảnh cùng nhưng không làm chú rể
Những đứa con của em sẽ yêu thương cha mẹ
Trong bức tranh tô màu chẳng có khuôn mặt anh…

Giông bão đi qua ô cửa màu xanh
Em sẽ làm thơ về tiếng cười con trẻ
Về bữa cơm,về ngôi nhà và người em yêu hơn cả
Như anh nghĩ về vợ mình,về hạnh phúc bền lâu.
Và rất thích đoạn này nè:
Có bao nhiêu sao sáng trên đầu
Em từng nghĩ chỉ anh là duy nhất
Nhưng cuộc đời nào đâu phải cổ tích
Chàng chăn cừu cũng đã bỏ đi xa…
Thật sự có thể có nhiều ngày mà chúng ta không từng tưởng tưởng sẽ đến.
Và đoạn kết:
Em ngồi nghe lại những bản tình ca
Vẫn dịu dàng, vẫn thiết tha như thế
Vẫn say mê như chưa hề cũ
Nhưng sao chẳng đoạn điệp khúc nào lặp lại như nhau?

Dù thế nào vẫn rất thích bài "Có một ngày", biết bài thơ đã 4 năm rồi nhưng cảm giác khi đọc lại nhiều lần vẫn không thay đổi,rất du dương, bay bổng, buồn và tình cảm. Gợi nên sự thuỷ chung, sự chờ đợi...

23.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Dũng Vicar

Have a day

Have a day you don’t love me
You go very away
And wear a dress
I haven’t seen yet any time
You with a smile
By light of an other kiss
Share the sadness
In other colour of rain
The sorrows and joys I have never been received.

Have a day
You full of happiness
Day – you don’t love me
The day you leave that-old-former house
And that blouse was worn at the shoulder
I used to kiss on the tiresomeness every day
You yourself erase you
By beautiful shawl that is fragrant.

The that day
I will be starting
With me
The footsteps of the day I met you
I – a young man
With other colour of hair.

Only years-months of life
Are still like the old.

24.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời