Đêm vắng - không trăng,
Người cô đơn nâng chén rượu nhạt.
Lòng buồn- trăng hư vô,
Men rượu ngà ngà say tự bao giờ.
Cảnh đêm lả lướt,
Khoen áo ai sũng nước.
Rượu ngấm lòng ta,
Lăn dài giọt lệ xót xa.
Đêm cô đơn - Đêm lạnh giá,
Dòng người ngược xuôi.
Dòng đời xa xôi,
Ai đi cùng ta mãi mãi ?
Chén rượu cạn bao giờ,
Âm hưởng cô đơn.
Một mình nâng chén,
Hơi men say tự bao giờ.
Ta ngu ngơ - ai hiểu ?
Ta dại khờ - ai hay?
Ta nâng chén rượu này,
Say cùng gió - ngủ cùng sao.
Cuộc đời này dẫu có đắng cay,
Vẫn kiên trì từng bước.